Ta, Milarepa, được ân sủng bởi lòng nhân từ của ngài Marpa.
Phụ thân ta là Mila Shirab Jhantsan,
Mẫu thân ta là Nyantsa Karjan.
Và ta được gọi là Tubhaga (“Rất Vui Khi Được Nghe”).
Vì phước và đức của gia đình ta quá ít ỏi,
Và Luật Nhân-Quả từ Nhiệp Nhân quá khứ chẳng miễn thứ cho một ai,
Phụ thân ta, Mila, đã ra đi (khi còn quá trẻ)
Những tài sản và vật dụng không đáng tin của gia đình ta
Đã bị vợ chồng chú thím ta cưỡng đoạt,
Họ là những người mà ta và mẫu thân ta đã phải phục dịch.
Họ thí cho mẹ con ta thức ăn chỉ đáng dành cho chó;
Những cơn gió lạnh làm thấu buốt qua áo quần tơi tả của mẹ con ta.
Mẹ con ta da dẻ thì lạnh đông cứng lại, còn thân thể thì tê cóng.
Ta thường bị người chú ta đánh đập,
Và đã chịu đựng những hình phạt dã man.
Khó mà né tránh được cái tánh nóng xấu ác của bà thím.
Ta đã ráng hết sức để sống, đời sống một tên nô dịch thấp hèn,
Và rùng mình (trong số phận đắng cay).
Những bất hạnh cứ không ngừng trút xuống;
Mẹ con ta cam chịu vậy với tâm trạng ê chề.
Trong tuyệt vọng, ta đi gặp các Lạt ma Yundun và Rondunlaga,
Từ những vị này ta thấu triệt được những huyền thuật của Tu, Ser và Ded.
Trước sự chứng kiến của vợ chồng người chú và thím của ta,
Ta đã rắc một đại họa thảm khốc lên những làng mạc và thân thuộc của họ,
Những đại họa mà về sau khiến cho ta phải chịu đựng sự dày vò day dứt.
Rồi ta nghe danh tiếng của Marpa, một Dịch Giả lừng danh,
Người đã được gia trì bởi các bậc thánh Naropa và Medripa,
Đang sinh sống ở một ngôi làng thượng nguồn Sông Nam.
Sau một hành trình khó nhọc, ta đến được nơi đó.
Qua sáu năm tám tháng (ta ở đó)
Với ngài, vị Sư Phụ từ hoà của ta, Marpa.
Ta đã xây cho ngài nhiều ngôi nhà,
Một ngôi nhà có nhiều sân nhỏ và chín tầng;
Chỉ sau những sự kiện này ngài mới thâu nhận ta.
-- Milarepa
Om Mani Padme Hum
==============================
Việt dịch: Tiểu Tăng Nguyệt Quang Bảo
Turners Station, KY: 09/8/2018
==============================
Việt dịch: Tiểu Tăng Nguyệt Quang Bảo
Turners Station, KY: 09/8/2018
==============================
Nguyên văn Anh ngữ:
I am Milarepa blessed by his (Marpa’s) mercy.
My father was Mila Shirab Jhantsan,
My mother was Nyantsa Karjan.
And I was called Tubhaga (“Delightful-to-hear”).
Because our merits and virtues were of small account,
And the Cause-Effect Karma of the past spares no one,
My father Mila passed away (too early in his life).
The deceiving goods and belongings of our household
Were plundered by my aunt and uncle,
Whom I and my mother had to serve.
They gave us food fit only for the dogs;
The cold wind pierced our ragged clothing;
Our skin froze and our bodies were benumbed.
Often I was beaten by my uncle,
And endured his cruel punishment.
Hard was it to avoid my aunt’s ill temper.
I lived as best I could, a lowly servant,
And shrugged my shoulders (in bitter resignation).
Misfortunes descended one after the other;
We suffered so, our hearts despaired.
In desperation, I went to Lamas Yundun and Rondunlaga,
From whom I mastered the magic arts of Tu, Ser and Ded.
Witnessed by my aunt and uncle, I brought
Great disaster on their villages and kinsmen,
For which, later, I suffered deep remorse.
Then I heard the fame of Marpa, the renowned Translator,
Who, blessed by the saints Naropa and Medripa,
Was living in the upper village of the South River.
After a hard journey I arrived there.
For six years and eight months (I stayed)
With him, my gracious Father Guru, Marpa.
For him I built many houses,
One with courtyards and nine storeys;
Only after this did he accept me.
-
-- Milarepa
No comments:
Post a Comment